Chính quyền không chỉ bỏ tù nhà báo, họ đang tuyên chiến với niềm tin của nghề viết nói chung.
Tự do ngôn luận liệu có phải chỉ là lớp son trang sức?
Đáng giận hơn nhiều là những gì diễn ra xung quanh nó.
Nếu ai đó vì thực hành quyền tự do biểu đạt mà bị bỏ tù, bạn hãy vinh danh họ.
Ba điểm trớ trêu khi nhà báo Nguyễn Đức Hiển “méc” công an đòi xử tội bà Nguyễn Phương Hằng.
Các tổ chức tôn giáo nhỏ rất dễ bị chính quyền bắt nạt.
Tôi thà làm phật lòng những người thương thịt chó còn hơn làm đau lòng những người thương chó.
Nghĩ cho chó không chỉ là yêu thương động vật. Nó cho thấy ta liệu có thực sự là người.
Viết về chính trị và nhân quyền không phải là tội.
Để các quan không còn xem dân là chuột bạch cho những chính sách thất bại.
“Vườn sao kê” cần kể tên thêm rất nhiều bộ, ngành khác nữa.
Chỉ khi nào có đối thoại trực tiếp, người dân mới có thể bắt lãnh đạo phải chịu trách nhiệm.